Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 -达咩达咩-
Sau khi Đông Lăng lên xe, nàng nói cho tài xế tọa độ, để hắn lái xe trên con đường này, khi đi ngang qua tiệm hoa, nàng kêu tài xế dừng lại, vào trong mua một bó hoa hồng cỡ lớn, ôm bó hoa hồng đó đi tới nơi.

Dọc đường đi, 021 liên tục báo cáo cho nàng tình huống bên phía Tống Minh Chỉ, căn bản không có di chuyển chút nào.

Đông Lăng mười phần may mắn, nhưng khi nàng sắp đến nơi thì 021 lại thúc giục.

【 Nha đầu, cô ấy di chuyển rồi. Theo quỹ đạo này thì hẳn là cô ấy đang đi về phía cửa, nhanh lên đừng bỏ lỡ, nếu không cô ấy lên xe rồi thì sẽ rất khó đuổi theo! 】

Điểm này Đông Lăng đương nhiên hiểu rõ, nàng hơi thúc giục tài xế một chút, liền nhìn thấy Tống Minh Chỉ qua cửa kính xe đang bước ra ngoài.

Còn tốt, đuổi kịp rồi.

Tống Minh Chỉ  làm hạng mục cuối trong công việc là xử lý tốt cổ quyền cho Vương Bất Ly, đang rời khỏi cửa lớn công ty giải trí Tử Tinh.

Cũng liền vào lúc này, lại trông thấy một cỗ Maybach lái tới, đỗ trước mặt cô.

Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt quen thuộc, đối phương nhìn cô, vẻ mặt còn có chút kinh hỉ.

"Thật là trùng hợp, lại gặp chị rồi."

Đông Lăng trên mặt đúng lúc mang theo chút kinh hỉ cùng thẹn thùng, đem chuyến đi này từ có mục đích miêu tả thành tình cờ gặp gỡ.

Tầm mắt của nàng nhìn phía sau Tống Minh Chỉ, nhìn thấy tên của tòa nhà phía sau lưng Tống Minh Chỉ, trong lòng hơi nghi hoặc một chút, bởi vì trong nguyên tác không có công ty nào trước khi nữ chủ cùng nam chủ ký hợp đồng, nam chủ cho nàng tài nguyên, rồi sau đó mới thành lập một studio cá nhân cho nàng.

"Thật là trùng hợp."
Tống Minh Chỉ cũng có chút ngoài ý muốn, hai ngày hôm qua cùng hôm nay, cô gặp được người này ba lần, tần suất này cũng thật quá cao quá trùng hợp, đến mức trong nội tâm cô ngay lập tức dâng lên một chút cảnh giác, nhưng rất nhanh lại bị cô xóa đi.

Lần gặp mặt thứ hai hôm qua vốn là ngoài ý muốn, đối phương cũng không biết cô ở bên trong ngôi biệt thự sát vách, hơn nữa cô cũng nghĩ tới việc nàng nhìn thấy cô, nhưng là trừ khi nàng tình cờ nhìn qua kính viễn vọng mà thấy cô.

Về phần hôm nay, hành tung của cô đều là bí mật, mà chiếc xe này rõ ràng cũng là vừa mới lái tới, mà tiểu cô nương trong xe cũng không thể có khả năng chuẩn xác như vậy tóm lấy thời điểm cô vừa ra tới.

"Hôm qua thật xin lỗi, có chút mạo phạm, bó hoa này coi như là lời xin lỗi của em, "Đông Lăng mười phần thân thiện cùng nụ cười vô hại, hướng về phía cô nháy nháy mắt nói, "Nếu như có thể thì mời chị ăn bữa cơm vẫn tốt hơn, dù sao chúng ta như này gặp được cũng xem như là duyên phận."

Đông Lăng thuận thế hoàn thành nhiệm vụ của mình, nàng cũng không định đem thứ này đưa trực tiếp  cho người ta, có lẽ Tống Minh Chỉ sẽ cho rằng đầu óc của nàng có vấn đề.

Cửa sổ xe hoàn toàn hạ xuống, Tống Minh chỉ mới phát hiện tiểu cô nương đang ôm một bó hoa hồng rực rỡ cỡ lớn trong ngực.

Ngón tay của cô vân vê nhánh hoa sau đó tùy ý rút lấy một đóa, cười từ trong cửa sổ xe lấy ra một nhánh, cổ tay cô trắng nõn dưới ánh nắng mùa thu, cùng đỏ tạo tạo thành sự tương phản kích thích thần kinh mắt.

Tống Minh Chỉ cong môi: "Cám ơn hoa của em, ngày khác nếu rảnh rỗi, nhất định sẽ hẹn."

Lúc Tống Minh Chỉ tiếp nhận nhánh hoa hồng kia, Đông Lăng nghe thấy được thanh âm nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành của hệ thống vang lên trong đầu.

【 tiến độ cốt truyện: 0.4%.】

Nghe tiến độ cốt truyện cùng lời từ chối nhã nhặn của Tống Minh Chỉ, Đông Lăng một mảnh đau khổ trong lòng, vì cái người khác bá tổng liền có thể làm dễ như trở bàn tay, mà nàng lại chật vật như vậy.

"Có thể trao đổi phương thức liên lạc một chút được không, có rảnh em hẹn chị nha."
Đông Lăng lắc lắc điện thoại di động của mình, tỏ ra ý muốn muốn được trao đổi phương thức liên lạc.

Tống Minh Chỉ không từ chối, nói mã số của mình.

"Em đã gửi cho chị lời mời kết bạn, chúng ta lần sau lại gặp a."
Đông Lăng gật đầu và vẫy tay với Tống Minh Chỉ, sau khi Tống Minh chỉ gật đầu, ấn cửa sổ xe lên.

Tống Minh Chỉ nhìn chiếc xe sang trọng đi xa, lại nhìn nhánh hoa hồng kiều diễm ướt át trong tay, có hứng thú nghĩ tới loài hoa phú quý giống như vậy.

Sở dĩ vừa nãy từ chối nhã nhặn, là bởi vì người này không ở bên trong vòng xã giao của cô, nhưng lúc đối phương đề nghị trao đổi phương thức liên lạc, cô lại không nghĩ tới việc từ chối.

Tống Minh Chỉ đem hoa hồng đặt trong túi áo khoác, lấy điện thoại ra, nhìn cái tên trên giao diện kết bạn, không hiểu sao lại cảm thấy có một tia quen thuộc, nhưng không nhớ rõ đã nghe qua ở đâu, cũng không có chút ấn tượng nào.

Đông Lăng, cô ở trong lòng đọc lấy cái tên này, chấp nhận lời mời kết bạn.

Hoàn thành nhiệm vụ, tâm tình Đông Lăng cực kỳ tốt, kêu tài xế tiếp tục lái, nàng làm việc không thích có sơ hở quá rõ ràng, nếu là vì đến để 'Ngẫu nhiên gặp' Tống Minh Chỉ, nàng không muốn để tài xế cảm thấy nàng là cố gắng chạy đến theo đuổi Tống Minh Chỉ, dự định tới phố thì xuống xe, nói là có hẹn với bạn bè.

Nhưng xe vừa tiếp tục lái đi không bao lâu, Đông Lăng lại nghe thấy âm thanh điện tử về nhiệm vụ mới từ hệ thống.

【 Nhiệm vụ: Chính miệng mời nữ chính cùng đi ăn tối......】

Đông Lăng tâm tình bi phẫn: 【Cái hệ thống này cậu là chơi tôi hả! Tôi vừa mới bước chân ra định xuống liền nói cái này ! Phải chi! Phải chi nói sớm trước nửa phút!】

Cái từ 'Chính miệng' này trực tiếp đem Đông Lăng làm cho choáng váng, nàng hoàn toàn có thể nhắn tin mời đối phương, nhất định phải chính miệng mới hợp lý sao?

Bây giờ không lẽ lái xe quay lại, đây là định chờ nàng chết sao! Vì cái gì vì cái gì vì cái gì!

Trong lúc bị Đông Lăng lên án, hệ thống lại nói tiếp: 【 Sau khi hoàn thành nhiệm vụ tiến độ cốt truyện +0.6%.】

Đông Lăng dừng lại, nói với tài xế: "Ngừng một chút, quay về đi."

021: 【 Nha đầu, cô trở mặt cũng quá nhanh đi.】

Đông Lăng buông tay: 【 Không còn cách nào, nó cho nhiều lắm.】

Đây chính là 0.6%, so với mạng đều cho cô hôm qua chính là nhiều gấp đôi, ai không làm chính là đồ khốn, nếu quay lại bây giờ, còn có thể tiết kiệm 0.1% đã dùng để định vị hồi trưa, công ty mặc dù vẫn chưa mở nhưng Đông Lăng người tự coi mình là tư bản, tự giác sẽ không bỏ qua vấn đề này.

Khu vực này cũng không phải là đường cái, cho nên quay về cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.

Tống Minh Chỉ đang chuẩn bị tìm xe của mình lái đi, lại nhìn thấy phía trước chiếc Maybach vốn đã biến mất lại từ từ chậm rãi quay trở về, xuất hiện tại bên trong phạm vi tầm mắt của cô một lần.......nữa?

Trong đầu của cô chậm rãi hiện ra một cái dấu hỏi, dừng bước lại định nhìn xem tiểu cô nương còn muốn làm gì.

Cửa sổ xe hạ xuống, lại lộ ra gương mặt xinh đẹp của tiểu cô nương.

Nàng ghé vào trên cửa sổ xe, mở to mắt to nhìn xem nàng hỏi: "Vậy chị buổi chiều có rảnh không, em muốn mời chị ăn cơm chiều, em biết một nhà hàng tư nhân rất ngon."

Đông Lăng trông mong nhìn Tống Minh Chỉ, ở trong lòng cầu cô đáp ứng, đây chính là 0.6% tiến độ a ô ô ô, tỷ tỷ vì cứu vớt thế giới này chị liền đáp ứng cùng em ăn cơm chiều đi được không!

Tống Minh Chỉ suy nghĩ một chút cô buổi chiều hẳn là phải tăng ca, định tùy tiện giải quyết bữa tối, nhưng nhìn thấy đôi mắt của Đông Lăng, cô tầm mắt cụp xuống, sau đó lại giương mắt lên: "Vậy từ chối thì bất kính."

【 Nhiệm vụ hoàn thành, tiến độ cốt truyện: 1%.】

021 âm thanh kích động: 【 Nha đầu, cô thật quá có tiền đồ, quá tuyệt!】

Đông Lăng ý cười chưa từng che đậy, ở trên mặt sáng sủa như hoa, nói với Tống Minh Chỉ: "Vậy nói như vậy được rồi, em sẽ sớm gửi tin nhắn cho chị, chúng ta buổi chiều lại gặp."

Cảm giác được Đông Lăng vui vẻ, cảm xúc Tống Minh Chỉ cũng bị ảnh hưởng nhẹ, không khỏi nhướng mày.

Nhiệm vụ lần này hệ thống không có nói bổ sung gì hết, Đông Lăng vui mừng, sau khi xuống xe ở đường bên cạnh, định gọi điện đặt trước.

Nhà hàng mà nàng nhắc đến tốt hơn rất nhiều so với nhà hàng mà nàng đã đến hồi trưa hôm nay, hương vị thì không dám chắc nhưng không khí đảm bảo rất trong lành.

Sau khi đặt trước xong, Đông Lăng gọi điện thoại cho Freya, hỏi nàng ấy đã liên lạc với Canh Nặc chưa.

"Đã làm tốt chuyện hủy hợp đồng, nhanh như vậy? Cô ấy ở chỗ nào a...... Trước đưa cô ấy tới số 30 đường Thanh Bác, lát nữa lại gặp."

Freya hiệu suất công việc thật sự rất kinh người, Đông Lăng cúp điện thoại, gọi taxi đi đường Thanh Bách.

Trên đường Thanh Bách đầy rẫy nhưng ngôi nhà nhỏ của các hộ gia đình, Đông Lăng có sở hữu một tòa nhà ba tầng có vườn hoa ở đây, nàng thỉnh thoảng sẽ tới đây ở, cũng hay có dì tới đây quét dọn, gian phòng rất nhiều, tạm thời lấy làm kí túc xá cho các nhân viên ở hẳn là không có vấn đề gì.

Canh Nặc cảm thấy từ giữa trưa đến bây giờ cứ giống như là đang mơ, chân trước còn đang bị công ty vô lương tâm làm mai bắt nàng ấy ngủ với nam nhân dầu mỡ, chân sau liền bị mỹ nữ phú nhị đại lão bản tìm ra, thời điểm trả phí bồi thường thiệt hại làm nàng ấy không cần phải nói nhiều mà còn cảm thấy thoải mái, ở trong lòng âm thầm thề tuyệt đối phải cố gắng, không thể cô phụ 50 vạn này của lão bản.

Lúc này, nàng ấy đang co quắp ngồi trên sô pha cùng với hành lý của mình, nàng ấy đã cùng một người bạn đang làm môi giới nói chuyện, người nọ đã nói rằng giá trị thị trường hiện tại của một ngôi nhà trên đường Thanh Bách này hiện có giá ít nhất là 50 vạn, trong lòng nàng ấy liền đặt ra một quyết tâm nhỏ, đó là chí ít cũng phải mua được một cái toilet trong ngôi nhà này.

Sau khi nhìn thấy Đông Lăng đi tới, Canh Nặc vội vàng chào hỏi.

Đông Lăng gật đầu với nàng ấy một cái, ra hiện nàng ấy ngồi xuống, nói: "Cô hiện tại sẽ ở đây, đợi mọi việc xong xuôi và soạn hợp đồng, tôi sẽ cho cô xem. Sẽ có dì ở đây nấu cơm 3 buổi và giặt giũ quần áo, khoảng thời gian này cô phải chạy loanh quanh nhiều rồi."

"Tốt lão bản, tôi nhất định không chạy loạn, sẽ tập trung vào diễn xuất của mình và cố gắng làm việc chăm chỉ để tỏa sáng!"

Canh Nặc gật đầu giống như gà con mổ thóc, cố gắng để mình cư xử nhu thuận một chút.

Đông Lăng gật gật đầu, nhìn về phía Freya.

Freya là một phụ nữ chuyên nghiệp điển hình, cô mang theo mắt kính gọng vàng, sau khi nhìn thấy ánh mắt của con gái ông chủ liền bắt đầu báo cáo.

Từng cái quá trình cô ấy sẽ tận lực làm cho đơn giản, hạng mục công việc ngay ngắn rõ ràng, Đông Lăng trong lòng cũng hình dung được đại khái, lên xe Freya.

Đến năm giờ chiều, các thủ tục cần thiết cùng chương trình đều đã chuẩn bị tốt, công ty giải trí Thương Hải của Đông Lăng chính thức ra mắt.

Đông Lăng cũng gửi tin nhắn cho anh mình, yêu cầu khoản đầu tư là 500 vạn, nàng vui vẻ nhận lấy, dự định đi spa, muốn lấy trạng thái tốt nhất để đi ăn cơm cùng Tống Minh Chỉ, kết quả lúc này hệ thống lại hiện ra thêm một nhiêm vụ.

【 Nhiệm vụ: Tự mình xuống bếp nấu cơm cho nữ chủ.】

Đông Lăng hít sâu một hơi hỏi 021: 【 Tại sao hệ thống nhiệm vụ này lại thiểu năng như thế, nó có phải hay không bị bệnh nặng, nó vì cái gì không cùng cái phía trên một lượt nói ra đi a a a a!】

021: 【 Nha đầu, tỉnh táo lại đi, nó là dựa theo hành vi của nam chủ trong nguyên tác, nam chủ chỉ là đột nhiên muốn đích thân động thủ nấu ăn cho nữ chủ thôi.】

Đông Lăng lên cơn đau tim, nàng hiện tại làm gì còn tâm tình để đi spa nữa, không được! phải tìm đầu bếp nữ dạy nàng hai món ăn để nàng tạm thời ứng phó một chút.

Nàng không muốn làm, thật sự không muốn làm!

【 Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tiến độ +1%.】

Đông Lăng lập tức gọi điện thoại: "Dì Lưu, tối nay ba mẹ con cùng anh hai có về nhà ăn cơm không?"

"Úc không trở về sao, vậy thì thật là tốt, vậy dì đến đường Thanh Bách được không, con đã đáp ứng một người bạn nói muốn tự thân xuống bếp, dì đến dạy con làm hai món ăn đơn giản đi."

Đông Lăng hết cách rồi, nàng cũng không muốn đâu, nhưng là hệ thống cho nhiều lắm, nàng có thể làm được!

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Lăng: Hôm nay cũng đang cố gắng cứu vớt thế giới đâu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro